Hôm nay là một ngày đáng nhớ, đáng nhớ vì mọi thứ … mọi thứ … kỉ niệm, nhớ nhung, hối hận, đau đớn, tuyệt vọng, chán nản như chưa bao giờ mình vì những thứ này mà cảm thấy đau đớn và chán chường đến vậy.
Đã lâu rồi mình không còn viết cảm xúc lên blog, chỉ vì nó gây ra quá nhiều rắc rối, nhưng quả thật nếu không viết sẽ cảm thấy rất khó chịu. Nhưng biết viết gì đây? Viết ra để làm gì? Rồi có người đọc được nhưng có thay đổi được gì đâu? Đến bây giờ mình mới cảm thấy cuộc đời giống như là được sắp đặt trước, không thể tránh được. Mặc dù mình không muốn điều đó là sự thật, không muốn điều đó xảy ra đến thế nào thì nó vẫn cứ xảy ra. Không lúc này thì lúc khác. Không chỗ này thì chỗ khác. Và đó là cái mà con người gọi là “số phận” Trớ trêu là nó lại xảy ra cùng lúc thì sẽ tạo thành cảm xúc đáng nhớ như ngày hôm nay.
Không viết thêm nữa, thay bằng một bài hát, bài này không đủ diễn tả được, vì mình đang thấy thất vọng, nhưng nó cũng là một nỗi buồn, nỗi buồn màu xanh.
To Blossom Blue by Tony Trần
To Blossom Blue
Download: To Blossom Blue
Lời bài hát
I’m bleeding in ways of the fire burned
I’m crying in ways of the night-bird
No more is there one to lay by my side
I’m straying in nightmares all the time
A little something I know
A little somewhere I go reminds me of you
To blossom blue is to blossom without you
I’m breaking but I cannot bear to
I’m staring but I cannot see you
For no more are you to lay by my side
I’m weeping no more then this second time
A little something I know
A little somewhere I go
Where the sweet waters flow reminds me of you
A little something I know
A little somewhere I go
Where the sweet waters flow
Where the mistletoes grow reminds me of you
To blossom blue is to blossom without you
some one
- Edit
Chúc mừng sinh nhật. Bức ảnh quả thật rất đẹp và bài hát cũng rất hay.
Tuổi mới mong sẽ không còn nhiều hối hận, đau đớn và thôi tuyệt vọng.
Keep looking forward…