Hôm nay nhờ mạng xã hội Facebook mà tôi biết được trên Chungta.vn đã đã tin một người anh mà tôi khâm phục đã xin thôi giữ chức Chủ tịch của Công ty Phân phối mà anh đi cùng từ khi mới bắt đầu. Chẳng biết anh buồn hay vui nhưng dù sao cũng là một thời điểm tốt để nhớ về anh, nhớ về gia đình phân phối mà tôi đã dành hơn nửa thời gian làm việc của mình tại đó. Có lẽ đó là thời gian đi làm vui nhất và đáng nhớ nhất của tôi.
Tôi vào Công ty Phân phối FPT (FDC) năm 2003 qua sự giới thiệu của MinhKN, lúc đó cũng đang cộng tác với FDC để chuẩn bị làm một mảng mới mà công ty cũng như tập đoàn đều mong đợi: Phân phối điện thoại di động Nokia. Lúc đó, Minh giới thiệu tôi vào gặp thẳng anh Tiến, ấn tượng đầu tiên bước vào là căn phòng lạnh toát, một cái bàn rất to và một người rất to ngồi sau đó. Lúc anh đứng dậy đi ra bàn ngồi nói chuyện, tôi liên tưởng liền đến những võ sĩ sumo của Nhật bản chậm chạp. Nhưng ánh mắt và hành động cũng như cách làm việc của anh lại rất nhanh. Anh hỏi một vài câu giống kiểu phỏng vấn thông thường rồi kết luận luôn để bắt đầu làm việc. Đó là lần xin việc nhanh nhất mà tôi được thực hiện.
Sau này trong quá trình làm việc, tôi học được cách quản lý của anh trong nhân sự cũng như công việc. Cách mà anh giới thiệu về một vấn đề và cách anh hứng thú làm một công việc nào đó và truyền cảm hứng đó cho những người thực hiện. Tôi học được ở anh nhiều thứ, cách tiếp khách, thưởng thức rượu, giao tiếp và làm việc với đối tác nước ngoài. Đó là những cái thực tế mà tôi cảm nhận được và tiếp thu được. Nhưng cũng có những cái mà tôi không cảm được. Mọi người ca ngợi anh làm MC giỏi nhất tập đoàn hay công ty nhưng tôi thấy anh làm dở ẹc. Mọi người nói rằng anh đã có lần nói với Ban Tổng Giám đốc là “các anh ngu bỏ mẹ” mà không bị đuổi việc, nhưng tôi chưa bao giờ tin chuyện này.
Tuy nhiên, FDC thời kì có anh ban đầu lại là thời kì tuyệt vời và vui vẻ nhất. Chúng tôi đã làm việc theo đúng nghĩa “làm hết sức, chơi hết mình”. Cống hiến hết mình cho công ty, đi làm cả ngày CN, T7 và kể cả gần Tết; nhưng khi chơi thì chúng tôi cũng hết mình, từ giải nhất Hội diễn 2004 đến giải nhì Hội diễn 2003; từ Sao chổi đến Hội thao Olympic; từ những lần đi xuyên Việt nghỉ mát bằng xe oto đến leo đỉnh Phanxipan … Tất cả những kỉ niệm đó thật khó phai mờ.
Năm 2007, sau khi rời FDC, tôi có quay lại FPT Land để được lại làm việc với anh, nhưng lúc đó 3 chức Tổng giám đốc và ước mơ lái máy bay của anh làm anh không còn được như xưa. Chiến dịch C20 khi khủng hoảng tài chính nổ ra năm 2008 làm cho mọi người ở FPT Land ra đi dần, không còn việc gì để làm và không biết làm việc gì. Tôi rời FPT hẳn.
Giờ đây, khi đang ngồi ở một nơi khác, làm một công việc khác, nhưng tôi vẫn nhớ về FPT và đặc biệt là FDC như là những kỉ niệm khó quên nhất trong cuộc đời làm việc của tôi. Khi biết anh thôi giữ chức Chủ tịch FTG (hợp nhất của FDC và một số công ty khác) tôi nghĩ rằng anh đang muốn tập trung làm nhiều hơn với FPT Land và Hòa Lạc, để thực hiện những mong muốn và mơ ước của anh. Và cho làm lại … tôi vẫn muốn làm việc tại FPT, làm việc cùng với anh.
17/3/2010
Pate
Hội diễn FPT 2005 🙂
Hội diễn FPT 2005 from Tony Trần on Vimeo.