Ngày 13/9 năm nay lẽ ra cũng bình thường như mọi năm, nếu như trên Facebook người FPT không hò nhau đồng loạt thay avatar bằng ngọn nến mừng sinh nhật công ty. Và thế là tôi lại bị cuốn theo cơn lốc của ngày sinh nhật công ty đặc biệt nhất mà tôi từng tham gia.
Có lẽ khó ở công ty nào có ngày sinh nhật công ty hoành tráng và đáng nhớ với cán bộ công nhân viên như vậy. Việc được lương thưởng vào ngày đó là bình thường như mọi nơi. Tuy nhiên ngày đó còn có Hội thao thể thao buổi sáng và Hội diễn văn nghệ vào buổi tối. Các chương trình diễn ra trong vòng một ngày, cũng không quá dài nhưng cái quan trọng vẫn là tinh thần và không khí chuẩn bị cho ngày đó của người FPT. Và điều này đem lại cho FPT một nét văn hóa công ty đáng quý, gắn kết những con người lại với nhau, bằng tình cảm và sự hòa đồng.
Tôi vào FPT tháng 10 năm 2003, năm đó Công ty Phân phối FPT là FDC cũng mới thành lập, nghe đâu cũng có tham gia Hội diễn gì đó. Nhưng ko quan tâm vì đã quá tận 1 tháng. Lúc đó tôi làm ở Trung tâm phân phối Nokia và chỉ quan tâm đến công việc.
Năm 2004. Năm đó Gene FPT ra đời. Hội diễn 13/9 với chủ đề Gene khó hiểu nhưng Ban Tổng cũng chọn ra được một người viết kịch bản cho vở diễn. Đó là anh SơnTT. Và lần đầu tiên, tôi thấy một vở diễn kịch không có lời thoại, chỉ có các bài hát nối lại với nhau, dựa trên một loạt các sự tích dân gian không liên quan gì đến nhau, và lời hát xuyên tạc từ các bài hát quen thuộc. Vở kịch mang tên Ngũ Hành (tức 5 củ hành).
Khi bắt đầu dựng vở, mọi người tập ở ngay sảnh công ty, tôi cũng mon men tham gia, và nhận luôn phần ghép nhạc cho vở kịch. Năm đó diễn viên chính là Thắng còi và Hưng mập, tôi được diễn, chỉ mon men ghép nhạc nhưng cũng đi cùng đoàn kịch từ đầu tới cuối, từ lúc thu âm ghép nhạc, nối các đoạn nhạc khớp với nhau, đến lúc tập kịch và diễn trên sân khấu. Tôi nhớ năm đó mới nghe Tran-Siberian Orchestra, đoạn cuối vở Ngũ Hành, tôi đưa luôn bản Requiem – The Fifth của TSO vào và phối hợp với nhạc chuông Nokia. Điều này có lẽ làm nên sự đặc biệt. Năm đó FDC đoạt giải nhất. Được góp sức vào thành công chung, mặc dù không được lên sân khấu nhưng cảm giác đó hoàn toàn khác lạ. Và từ đó tôi thích các Hội diễn FPT 13/9.
Năm sau đó, năm 2005 anh SơnTT không tham gia viết kịch bản nữa. Chủ đề năm đó là Tình yêu Chí phèo gặp Thị nở. Và một lần nữa, đĩa nhạc đang thịnh hành năm đó lại làm cảm hứng cho ra kịch bản bất hủ. Đó là vở nhạc kịch Notre Dame de Paris (Thằng gù Nhà thờ đức bà). Tôi còn nhớ mấy đêm liền, tôi với Hưng mập, Thắng còi, ở lại công ty đến tận 12h đêm, hì hụi tách nhạc khớp lời, viết thành kịch bản. Và bất ngờ, năm đó sau khi tranh đấu mệt mỏi, tôi được chọn diễn vai Chí phèo. Vở kịch năm đó hoàn toàn tác động mạnh tới khán giả, không phải vì chúng tôi diễn hay, đơn giản chỉ là nguyên gốc nhạc của vở Notre Dame de Paris quá hay. Chỉ tiếc là chúng tôi diễn đầu tiên, từ đó không được giải nhất mà chỉ về thứ hai.
Vai diễn Chí phèo cũng có nhiều kỉ niệm lúc diễn tập. Lầu đầu tiên tôi múa vũ đạo hoành tráng với một đội toàn nam, sau đó đội đó lại còn nhấc bổng tôi lên khỏi sân khấu (lúc đó chỉ sợ rơi ngã thì gãy răng). Rồi cuối vở tôi còn phải bế nữ diễn viên chính lúc đó nặng xấp xỉ 60kg đi mấy bước. Do chưa có kinh nghiệm bế trên sâu khấu vừa bế vừa diễn nên tôi đã bị chuột rút mấy lần. Nhưng cuối cùng, vai diễn cũng thành công, ít nhất là sau đó, nhiều người còn tưởng tôi hát thật trên sân khấu. Hic, tôi mà hát được như vậy, tôi đi sang Pháp thành nghệ sĩ hát Opera luôn chứ đâu cần làm ở FPT nữa.
Năm 2006, theo lời mời gọi của chức quyền, tôi lên vị trí cao hơn và tự nhiên mất đi sự nhiệt tình sáng tạo cho hội diễn FPT. Hơn nữa, với vai diễn thành công năm trước đó, nếu giờ tiếp tục mà diễn dở hơn, có thể cho rằng năm trước là ăn may, vì thế tôi không tham gia nữa. Năm đó tôi có đi xem vở diễn của FDC. Vở này vẫn đội ngũ cũ nhưng không có tôi mà thay vào đó là NamVH2. Cũng nhạc kịch hoành tráng, nhạc nối và phối ăn ý, dàn diễn viên hùng hậu với vũ đạo hoành tráng. Năm đó FDC đạt giải ba.
Tiếp theo nữa, năm 2007, vẫn theo tiếng gọi của chức quyền và lòng ham hố. Tôi theo lời gọi vào Nam làm việc cho FPT Online. Được 6 tháng, tôi đành phải xin chuyển ra ngoài Bắc vì nhiều lí do. Lúc chuyển ra cũng là tháng 9. Năm đó không tham gia diễn, không đi xem, 13/9 diễn ra trong im lặng. Cảm giác lúc đó thấy thiếu thiếu một cái gì đó.
Năm 2008, FPT Land không tham gia hội diễn một mình không hiểu vì lí do gì trong khi có cả tác gia LộcLD trong Ban Lãnh đạo. Có liên quân SCBL tham gia. Chỉ biết rằng năm đó tôi cũng không đi xem vì đông quá và không có vé. Cảm giác đã chây ì hơn và thấy không xem cũng không làm mình hối tiếc. Năm đó chỉ tiếc là có vụ Borat đình đám suốt mấy tháng sau đó mà xem lại ảnh tôi vẫn thấy ghê ghê. Tất nhiên ngoài Borat còn nhiều vở diễn có giá trị khác.
Năm nay, 2009, đã rời khỏi FPT. 13/9 vẫn diễn ra bình thản. Đi đánh tennis về. Vào Facebook và nhận ra bà con FPT đang bình luận rất nhiều về hội diễn. Và nhớ lại những gì đã qua …
Hội diễn sinh nhật FPT không phải là cái gì quá khó khăn để tổ chức hay cái gì quá hoành tráng. Đơn giản chỉ là một nơi để những người FPT có thể diễn, có thể hát, có thể tham gia hội, tham gia vào ngày sinh nhật công ty như một cá nhân của công ty. Những vở diễn có thể không mang nhiều giá trị nghệ thuật như những vở diễn chính thống nhưng nó lại là kết tinh sáng tạo của người FPT, khả năng cười và gây cười trên từng khía cạnh của công việc và quan trọng nhất, là nơi để người FPT có thể diễn như những diễn viên thực thụ. Điều mà ở ngoài đời chưa chắc đã làm được.
Trong khi những nơi khác có thể đánh giá con người bằng lượng bia họ uống được, công việc họ làm được, hay đơn giản chỉ là nịnh sếp hay biếu quà sếp bao nhiêu lần; thì tại FPT, con người cũng được đánh giá qua việc họ tham gia vào ngày sinh nhật công ty như thế nào. Tham gia vào ngày sinh nhật vừa là nghĩa vụ, vừa là một quyền lợi mà những ai làm ở FPT đều muốn có. Và ít nhất tôi đã từng được tham gia …
Một chút hoài niệm về những gì đã qua.
13/9/2009
TânTT